Xuân

Lorem ipsum dolor sit amet, consecteXuân hạ thu đông rồi lại xuân


Bám thật chặt  


Ra ngân hàng rút tiền về đi kẻo không còn kịp..


Lời bà cố cho mẹ qua lời đứa em họ kể lại khi sang chăm bà. 


cho đến những ngày cuối, sự quan tâm của bà cho các con vẫn đau đáu một chữ tiền 


Nghiệp nó vận vào bà, con bà, cháu bà như một lời nguyền gia tộc chờ lời giải 


Nghe nói thời trẻ bà rất đẹp là con địa chủ, cơm bưng nước rót, một tiểu thư ở Thái Nguyên chính hiệu. 


Nhưng chiến tranh lấy đi của gia đình bà tất cả, khiến bà phải rơi vào một gia đình nông dân, từ tiểu thư thành bà mẹ ba con trong cơn xoay vần của số phận 


Hẳn cô tiểu thư cành vàng lá ngọc ấy mang trong lòng nhiều uất hận và ấm ức. Tại sao một cuộc sống nhung lụa, giờ biến thành cái chuồng heo, cái máng lợn thế này.


Rồi cái nghèo khó cắt đôi mái ấm của bà, đưa đẩy bà đến với người chồng thứ hai, mà tôi hay gọi là ông ngoại. 


Cuộc sống bà có khá hơn từ đó, bà có thêm mụn con gái là dì Út, người cho đến gần đây vẫn chăm sóc bà


Những năm 90s, dì Út lúc đó lên đại học, bà và ông có căn nhà mặt tiền trung tâm quận 5 giữa đại lộ Hưng Đạo sầm uất, giấc mơ của ngày xưa dần trở lại. 


Có vẻ khởi đầu của mọi cơn ác mộng mang hình hài giấc mơ đẹp, căn nhà đó thổi lên bao sóng gió giữa các thành viên gia đình và chỉ kết thúc sau 7 năm đằng đẵng, ai về nhà nấy, ông bà và dì Út về một ngôi nhà nhỏ hơn tại khu cư xá Tân Bình


Trong lòng bà, khép lại 7 năm đó, bà đã cho các con rất nhiều, và các con phải có nghĩa vụ chăm sóc bà

Mấy ngày nay bà ăn uống tàm tạm, đi lại khó khăn do di chứng của việc thiếu kali, đầu óc tuy tỉnh táo nhưng không còn nhanh nhẹn như xưa

Nghe nói ban đêm bà vẫn thao thức, quấy như em bé, người chăm cũng không ngủ được mà phải ngồi nói chuyện suốt với bà


Có khi nào cô tiểu thư năm nào, bẵng đi một thời gian, lại thức tỉnh trong bà, vẫn luôn khát khao một thứ gì đó, là gia đình đã mất, một địa vị chỉ còn là quá khứ, một điều gì đó đã để lại hố đen trong tâm bà 



Từ từ buông


Lâu lâu gặp lại anh bên ly cà phê thật tuyệt, rất lâu không gặp nhưng lần nào cũng đong đầy như chưa hề xa cách. Có người bạn thân như a G thật quý báu. Chúng tôi thường trao đổi chuyện chính trị, chuyện thị trường, nhưng hôm đó, bàn cà phê chỉ văng vẳng câu chuyện về người thân, và những khoảnh khắc cuối đời của người già


Lời khuyên của a làm tôi trăn trở mãi. Theo anh, những ai thời trẻ oanh liệt dường nào, thì mặc nhiêu tuổi già vô cùng khó chịu và cực cho người thân


Nghe sao mà liên tưởng ngay đến bà tôi và hoàn cảnh oái ăm này


Buông bỏ là gì mà con người học hoài không hết



tur adipiscing elit. Ut elit tellus, luctus nec ullamcorper mattis, pulvinar dapibus leo.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Shopping Cart