Trùng tần số tâm lý, sách khó mấy cũng nuốt được
Trong các tác giả mà tôi hâm mộ nhất nhưng không tài nào đọc nổi chính là tâm lý gia Carl Jung.
Tôi có mong ước nhỏ nhoi là giá như có ngày mình thông não được những suy nghĩ và triết lý của ông thì thật thỏa mãn.
Rồi trong cảm xúc lâng lâng bay bay cuối tuần không hẹn trước, bộ não đang chống lại cơn buồn ngủ do thuốc cảm gây ra, lại vô tư đón nhận những trang sách về cuộc đời Jung như một cuộc hẹn hò tình cờ và thú vị
Sự tình cờ này đáng được ghi lại
Chúng ta hãy nhắm mắt lại tính nhẩm trong một tháng vừa qua mình đi mua sách mấy lần? Trong những cuốn sách đã mua, bao nhiêu cuốn được mở ra trong tháng đó? mỗi cuốn sách được đọc đến trang thứ mấy?
Theo quan sát nhanh chắc phần lớn mọi người dừng ở việc mua và để đó
Lý do thì nhiều và xoay quanh không có thời gian, mua tặng người khác hoặc không có hứng để đọc.
So với hai lý do đầu, việc không có hứng thật khó mà diễn tả. Mình không biết hứng từ đâu ra, và hứng lúc đặt bàn tay lên mua, đến lúc đặt bàn tay lên đọc nó bay đâu mất?
Sau nhiều lần truy tìm cái hứng lẫn trốn trong vô vọng, tôi muốn thuật lại 2 lần mà tạm gọi là thành công trong nỗ lực truy vết cái hứng mua sách xem nó đi về đâu
Mỗi quyển sách là một người bạn có tính cách khác nhau, đòi hỏi trường hợp tình huống cụ thể mình mới kết thân được
Dù tôi biết về Jung từ một thời gian do xem Netflix bộ Freud, hoặc qua các clip Youtube, mãi đến sau này khi được biết ông là gia đình sở hữu thương hiệu đồng hồ danh giá IWC, cái hứng thủ tìm hiểu về Jung mới lên đến cao trào
Trong lần đầu thử đọc sách Jung, ấn tượng đầu tiên là sự khô khan, và mọi thứ chỉ dừng ở đó
có thế sự mệt mỏi hàng ngày từ công việc dựng nên bức tường khiến những mô tả tâm lý càng khó nuốt
Bẵng đi một sáng thứ 7, trong lúc chờ cà phê và vô tình mở ra quyển sách ấy, nội dung từ từ nhẹ nhàng đi vào tâm trí như một cơn gió. Có lẽ nào, trạng thái lững lơ khi cảm khiến người ta đọc được những thứ mà não bộ kiểm soát lúc hoan toàn minh mẫn
Một tần số thú vị mở ra cánh cửa tâm giao với các thông điệp khô khan
Nhấm nháp ly cà phê, tôi cảm ơn bản thân luôn mang theo một vài người bạn sách để khi cần chúng có thể thành người đồng hành không một rào cản nào chia cắt chúng tôi
