Sống để sau

Nhận lời cảm ơn của em gái Anh, sau khi nhận bộ hình đi công tác châu Âu của tôi và anh hơn 10 năm về trước,
mà kìm không đặng hai hàng nước mắt
Tôi đã từng share những bức hình này khi mới đi về,
vì hồi ấy được đi công tác nước ngoài thì oách lắm, lại còn là châu Âu thì càng oai tợn.
Nhưng không ngờ, lại có ngày tôi chia sẻ lại gia đình anh như bộ ảnh kỷ vật của anh trong cuộc đời này
Anh đi thật vội vàng, làm ngỡ ngàng những người đồng nghiệp cũ, trong đó có tôi.
Qua lời kể của em gái anh, ngoài công việc, anh cũng là một người thật hiền, biết lo lắng cho người khác, và nhiều khi nhận phần thiệt về mình
Đã hơn chục năm từ lần cuối làm việc cùng anh, nhưng những mô tả ấy, cũng chính là ký ức mà anh để lại trong lòng tôi
Một suy nghĩ bất chợt lóe lên, một mai nhỡ tôi không còn nữa, người ta sẽ nói về tôi như thế nào nhỉ?
Tôi đã sống đời tốt đẹp phải không? những cố gắng của tôi không phải vô ích chứ?

Ở tuổi trung niên, khi trải qua một số lượng công ty, và cả khởi nghiệp, tôi tự hỏi mối quan hệ của mình với “việc làm” hay “công việc” là gì?
Hay rộng ra là tất cả chúng ta

Việc làm là gì?

Nếu chia thời gian một ngày vào ba nhóm bằng nhau thì dễ thấy ai cũng chỉ còn lại 8 giờ ít ỏi để sống cuộc sống này.
Ngủ:8h
Làm:8h
khác:8h
Với những người vì lý do cơm áo gạo tiền phải làm thêm giờ, thêm việc, thời gian này lại còn ít hơn nữa

Nhớ lại quán cơm tấm đêm mà tôi và thằng bạn thân hay ghé ăn những tối cuối tuần, tôi nhận ra dường như cả một tập thể nhân công và chủ chưa bao giờ nghỉ, họ phải dậy sớm, thổi cơm, chuẩn bị chén dĩa, nấu cơm, làm vệ sinh khu vỉa hè, v.v
Cuộc sống họ xoay quanh nồi cơm, không có giải lao, không có hồi kết.
Với họ, làm là sống, không có sự phân biệt

Việc làm phải chăng là nơi người ta tương tác với cuộc sống này trong bộ trang phục gọi là đồng phục.
Anh công nhân mang mũ bảo hộ đứng giữa công trình, hay bác phi công đội nón trong cabin điều khiển may bay,
cô lễ tân khách sạn trong bộ áo dài, họ đều đang sống cuộc sống của mình dưới một lớp ngụy trang

Việc làm chính là nơi để người ta sống
Bởi nếu không sống ngay trong công việc, thì thời giờ đâu để mà sống nữa?

Làm gì thì được sống nhiều nhất?

Câu nói ai cũng từng nghe qua đó là hãy làm những gì bạn đam mê thì bạn không phải làm một ngày nào cả
Cái đáng sợ chỉ là, khi bạn chưa biết, chưa tìm ra đam mê, hoặc không còn đam mê nữa thì phải làm sao? ngồi yên hay đi xem bói?
Cuộc đời là một dòng chảy, không có một phút giây nào giống phút giây nào.

Với những em bé bán vé số dạo, hay những em trong khu ổ chuột, cái các em quan tâm là hôm nay có được ăn hay không, hay nhịn đói, chứ không phải đi làm có vui không. Cuộc sống cho người ta cơ hội không đồng đều
Đôi khi, sống sót phải đặt lên hàng đầu, rồi mới tới sống

Làm trước, sống..để sau

Ở xứ mình, có một thói quen tốt truyền từ nhà này qua nhà khác, đời này qua đời khác, đó là ai sao mình vậy.
Thấy người ta bán cơm, mình cũng bán xem sao. Thấy con người ta học trường này, cũng xin cho con vào đó xem sao. Bà Tư ngoài ngõ, có con đi XKLD, mình cũng dao động và đi tìm hiểu thử cho cháu họ mình, nhỡ đâu nó đổi đời
Tư duy sống sót, hay làm trước, sống để sau đã trở thành hệ điều hành của nhiều thế hệ

Kiến tạo..cuộc sống

 

Nếu chúng ta ai cũng ra đời, đi học, luyện thi vào trường chuyên, lớp chọn, rồi thi đại học, xin việc làm vào các tập đoàn lớn, đi làm leo chức vụ rồi về hưu..
vậy thì chúng ta có cần tên gọi khác nhau nữa không? hay đánh số cho nhanh?

Tôi tự hỏi những cá nhân sống hạnh phúc và tận hưởng cuộc sống, họ nhận ra vòng lặp và thoát ra khỏi điều đó bằng cách nào?

Anh sếp của tôi, a đã vượt qua vòng lặp đó rồi phải không? A đã mãn nguyện với công việc mà mình đảm đương lúc sinh thời phải không a?

 

 

 

 

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Shopping Cart