Tổ ấm đâu phải chỉ do đàn bà xây
Những gì tôi nhớ và biết về cha tôi, phần là từ ký ức lúc nhỏ, phần là qua lời kể của mẹ. Ông ấy là người của xã hội và đam mê tìm kiếm những thành công và sự ghi nhận bên ngoài, nên vì lẽ đó mà chúng tôi ít có thời gian gặp nhau và xa dần từ khi nào không biết. Tôi hiểu ra chẳng phải riêng gì tôi, mà gia đình trung lưu Việt Nam nào cũng vậy. Ra ngoài kiếm ăn là bổn phận, trách nhiệm, và cả sứ mạng của những sinh vật xuất hiện trong bộ dạng đàn ông
Cái câu “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm” tóm tắt quan niệm xã hội đẩy người mẹ, người vợ lãnh trọng trách hậu phương nuôi dạy con, chăm sóc nhà cửa, nói chung là xây “tổ ấm”. Quái lại, cái tổ muốn ấm phải có nhiều người. Nếu chỉ ngày đêm mạnh ai nấy đi rồi về, thì là quán trọ chứ có phải nào tổ ấm?
Đòi hỏi phụ nữ chân yếu tay mềm phải chăm bẵm con không lương (thử tính xem lương giúp việc hoặc trông trẻ 1 giờ bao nhiêu, nhân cho 18 tiếng 1 ngày, 30 ngày 1 tháng, bạn sẽ ra con số 270 triệu 1 tháng!!! tương tương 4 cây vàng). Không những thế, họ còn phải dọn dẹp nấu cơm, và duy trì menu lành mạnh, trong ngân sách gia đình, hợp miệng tất cả thành viên đủ mọi độ tuổi. Chúng ta đang ngược đãi các bà mẹ bà vợ với một sứ mạng cao cả cùng một thù lao không tưởng
Tổ ấm nên là nồi cơm nấu củi được trông coi luân phiên giữa những thành viên. Cơm là sản phẩm cuối cùng. Có thể nhão, có thể sống, có thể cháy, nhưng cha, mẹ, con cái đều hài lòng, vui vẻ, vì chúng ta cùng làm ra nó
Rồi hình ảnh cùng nhau ăn cơm đó, tự nhiên hằn mãi trong đầu mỗi người làm nên ký ức
Đừng chỉ để cho đàn bà, mà cùng nhau xây tổ ấm mà thôi
Kỷ niệm chính là hạt giống hạnh phúc
Ở một sân chơi trẻ em, thường là chung cư trong thành phố, hoặc công viên, hoặc nhà văn hóa xã ở quê, không khó để nhận ra một đứa bé hạnh phúc. Không phải đứa có đồ chơi xịn nhất, không phải một đứa đi xe hơi tới, càng không phải đứa có người làm theo hầu. Mà chính đứa đi cùng cha mẹ, nó là đứa cười to nhất, giòn nhất
Có người nói với tôi, anh ấy đi làm cả ngày về chỉ cần nhìn thấy đứa con gái cười sà vào lòng là hết mệt ngay. Rồi có anh kia trước khi đi làm, đều thủ thỉ vào tai đứa con nhỏ của mình rằng ba đi làm đây, tối về gặp con, hôm nay đi học ngoan nhé..
Người ta từng làm thí nghiệm với cây như sau, một cây nuôi dưỡng chỉ bằng dinh dưỡng thông thường, cây còn lại người ta thủ thỉ với nó những lời yêu thương mỗi ngày. Sau một thời gian, cây được tắm trong ái ngữ, xanh tốt lâu hơn
Con người ta cũng vậy khi tâm hồn được nuôi dưỡng với chất liệu yêu thương chân thành từ bé, sẽ lớn lên vô cùng khỏe mạnh bởi chúng ta có niềm tin bền chặt từ gia đình. Mỗi khi cuộc đời ập tới những biến cố, những ký ức, kỷ niệm ùa về như kháng thể của vắc xin giúp đánh tan cơn stress, đưa ta cân bằng trở lại
Kiến tha lâu cũng đầy tổ, siêng nhặt rổ hạnh phúc sẽ đầy
Năm 27 tuổi, tôi đăng ký học làm phim. Một quyết định mà chỉ vài năm trở lại đây, mới phát huy giá trị của nó. Ngoài một clips gần 400,000 lượt xem, gần 1 năm làm producer tại một công ty sản xuất hàng đầu châu Á, và một vài dự án cá nhân vài nghìn đô, bằng cao đẳng sản xuất phim kỹ thuật số, đã không thay đổi cuộc đời tôi trong 1 nốt nhạc.
Nhưng có lẽ do tôi đã không nhận ra được nốt nhạc cho tới một ngày gần đây
Mỗi lần đi chơi cùng gia đình, chúng tôi nhét trong vali rất nhiều đồ đạc, nhưng cho dù hành lý nhiều cỡ nào, cũng không thể quen chiếc máy quay Sony hoặc GoPro (gia đình có người học làm phim mà lị). Chính vì thế, mà giờ đây tôi đã có một kênh Youtube cho gia đình với gia tài lên đến hàng chục clip
Mỗi khi có khách tới nhà chơi, con tôi lại giục ba mở clip con đi chơi cho mọi người coi với. Tôi lại được dịp phổng mũi tự hào
Nếu như hạnh phúc không phải đích đến, không phải hành trình mà là khoảnh khắc, và chúng có hình hài là những bức hình, những chiếc clip bé nhỏ xinh xinh mà gia đình chúng tôi đã thực hiện cùng nhau, tôi nghĩ tôi đã là một con kiến siêng năng trong cuộc đời này và sẽ tiếp tục hành trình này